Nghiên cứu khoa học đã chỉ ra rằng các thành phần trong nọc bọ cạp, không chỉ riêng loài Rhopalurus junceus, có thể tác động lên tế bào ung thư thông qua một số cơ chế chính :
- Gây chết tế bào theo chương trình (Apoptosis) và hoại tử (Necrosis): Một trong những cơ chế phổ biến nhất được quan sát là việc nọc độc kích hoạt "công tắc tự sát" của tế bào ung thư, gây ra sự phân hủy tế bào một cách có kiểm soát. Apoptosis được đặc trưng bởi sự cô đặc của chất nhiễm sắc và tăng cường biểu hiện của các gen tiền apoptotic như Bax và Caspase-3, đồng thời giảm các gen chống apoptotic như Bcl-2. Bên cạnh đó, hoại tử (necrosis) cũng là một cơ chế gây chết tế bào khác đã được ghi nhận ở một số dòng tế bào ung thư.
- Tác động lên các kênh ion đặc hiệu: Các peptide trong nọc độc bọ cạp có thể "khóa" hoặc điều chỉnh các kênh ion (Na+, K+, Cl-) trên màng tế bào. Các nghiên cứu gần đây cho thấy tế bào ung thư thường có sự biểu hiện bất thường của các kênh này để hỗ trợ sự tăng trưởng, di chuyển và xâm lấn của chúng. Việc điều chỉnh các kênh ion này có thể phá vỡ quá trình sinh lý bệnh của khối u. Ví dụ, các peptide cation hóa đã được tổng hợp để tăng cường hiệu quả chống ung thư trên nhiều dòng tế bào.
- Ức chế hình thành mạch máu nuôi khối u (Anti-angiogenesis): Một số peptide có khả năng ngăn chặn sự hình thành các mạch máu mới cần thiết để cung cấp dưỡng chất cho khối u, khiến chúng bị "chết đói" và không thể phát triển.
- Ức chế sự di căn và xâm lấn: Nọc độc có thể làm giảm khả năng di chuyển và lan truyền của tế bào ung thư, một bước quan trọng trong quá trình di căn.